Ngộ - thơ Đặng Thiên Sơn
logo

NGỘ 

 

Có những người ta yêu không dám cưới

Như những bông hoa khuya khoắt lặng thầm

Trong bóng tối mới ngời lên sắc đẹp

Dưới ánh mặt trời chưa chắc đã toả hương.

Có những con đường ta đi đâu có tới

Như những cơn say chưa nói kịp câu nào

Bạn đã bỏ ta về nơi chín suối

Câu chuyện suốt đời riêng một ta thôi.

Có những lần ta vui ta nói dối

Như những tân hôn hương phấn ngạt ngào

Sau mấy cuộc bão dông rồi mới thấy

Lời nói thật thà ngấm vị chua cay.

Có những lần ta quên ta mấy tháng

Như những oan hồn quên xác cứ đi hoang

Sau mấy đợt vấp đau rồi mới nhớ

Này là mặt trời, là gió, là trăng…

 

ĐẶNG THIÊN SƠN

CỘNG ĐỒNG